Tuyết trên đỉnh Ngọc Sơn
khoảng năm 1947, tranh sơn dầu trên nền gỗ, khổ 23.5×33cm, bộ sưu tập cá nhân
翻譯:邵氏夏靈
審稿:羅氏麗寒
校對:邵氏夏靈
Mặt đất màu đỏ sẫm, núi non xanh ngăn ngắt với cây cối um tùm, lớp tuyết trắng phau phủ trên dãy núi, màn trời màu xanh đậm vắng lặng và tĩnh mịch, tạo nên một ý cảnh trang nghiêm, thâm trầm mà sâu sắc, tất cả đọng trong từng lớp từng lớp sơn dầu dày dặn, chồng chất lên nhau, mà thể hiện nên lòng tôn kính, sùng bái và sự ca ngợi của người họa sĩ đối với thế giới tự nhiên.
Bút pháp gọn ghẽ súc tích, với những đường nét biến hóa linh hoạt trong kỹ thuật sử dụng màu. Ở bức họa này, điều mà Trần Trừng Ba muốn nói không còn là một câu chuyện dài dòng nữa, mà là một bài thơ với thứ ngôn từ cô đọng. Núi Ngọc Sơn trong những vần thơ hiện lên sừng sững với dáng vẻ phi thường, trong ánh hào quang thanh khiết, khiến người nhìn cứ như có thể thấy được cả cõi quỷ thần nơi hòn đảo này.
By Emery Chen